Trên bếp than, nhái khe nướng trở thành dậy mùi hơn
Mẹ tôi bao giờ cũng tỉ mỉ trong từng khâu chế biến nên công đoạn nướng nhái cũng phải cẩn thận bởi nếu quá lửa, thịt nhái sẽ bị khô. Khi hai mặt của nhái chuyển sang màu vàng cánh gián thì đã có thể sẵn sàng cho (thịt vùng cổ bò mỹ) chúng “bơi lội” thăn ngoại bò mỹ trong chảo dầu.Hương vị của nhái khe càng trở nên quyến rũ hơn khi được tẩm ướp gia vị kèm theo sả, lá chanh cùng chút bột chiên giòn. Tôi vẫn ví rằng những chú nhái như (lõi nạc vai bò Mỹ) bơi lên lặn xuống giữa chảo dầu để “khoe” vẻ đẹp hình thể với đôi chân dài miên man và tỏa ra một mùi vị thơm "ma mị".Và chỉ chờ màn tập tành đầy nghệ thuật của những cô, cậu nhái ở trong chảo hoàn thành thì cả nhà đã sẵn sàng đón chúng lên đĩa để bước vào sân khấu chính, đó là mâm cơm.
Thịt nhái giòn rụm, thơm ngậy mùi hương của núi rừng. Thưởng thức nhái khe chiên giòn chẳng cần phải tần mần để “lựa” xương bởi có thể nhai hết mà không bỏ chút nào. Tôi thường đùa với mọi người là ăn nhái khe chiên giòn “lãi” hơn những món khác là vậy.Đặc sản nhái khe của miền sơn cước giản dị nhưng bao giờ cũng mang một hương vị đặc trưng không nơi nào có được.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét